Edit: Canary + Dii
Beta: Dii
_____________
Hôm sau, toàn quân nhổ trại.
Hành quân ba ngày mới đến chân núi Phong Nhật, Ôn Doanh hạ lệnh ngừng lại dựng trại, nghỉ ngơi hồi sức một ngày rồi trèo núi, tiếp tục tiến về phía thành Phong Nhật.
Trong lều, Lăng Kỳ Yến đang tỉ mỉ chà lau thanh bội kiếm của mình. Nghĩ đến việc ngày mai lên núi chắc chắn sẽ đại sát tứ phương, mặt y không giấu được sự kích động, thậm chí còn thấy hưng phấn không chờ nổi nữa.
Lúc Ôn Doanh đi vào, y đã lau thanh kiếm được vài lần. Nghe thấy tiếng bước chân, Lăng Kỳ Yến ngẩng đầu bày ra gương mặt tươi cười với Ôn Doanh: “Ngày mai định lên đường lúc nào?”
“Sau giờ Thìn.” Ánh mắt Ôn Doanh nhìn thoáng qua nụ cười trên mặt của y, rơi xuống lưỡi kiếm sắc bén trong tay y, khựng lại.
Giọng Lăng Kỳ Yến đầy vui vẻ: “Tốt lắm, tối nay đi ngủ sớm, ngày mai dậy sớm một chút, tinh thần sảng khoái.”
Ôn Doanh bước lên phía trước. Lăng Kỳ Yến tiện tay rút bội kiếm bên hông của hắn ra: “Ta lau cho ngươi.”
Ôn Doanh không từ chối, im lặng nhìn y. Lăng Kỳ Yến cầm kiếm của hắn trong tay, chà lau kỹ càng, vẻ mặt chăm chú cẩn thận từng li từng tí.
Y hiếm khi cẩn thận kiên nhẫn như vậy.
Ôn Doanh nhìn Lăng Kỳ Yến, không khỏi nhớ tới năm đó.
Khi ấy Lăng Kỳ Yến vẫn là Dục Vương điện hạ chỉ tay năm ngón, lại bằng lòng tự hạ thấp địa vị mà đi mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-huong-diem-ngoc/3327677/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.