Ngày hôm ấy là sinh thần của Đông Nhạc đại đế, mấy vùng châu huyện ở gần nhau quyên góp tiền của, cùng tổ chức lễ hội cúng kiến, Chu Tử Thư vốn định đóng cửa dược đường lười biếng ngủ một ngày, cuối cùng bị Ôn Khách Hành ôm xuống khỏi giường, nói cái gì mà phải đi góp náo nhiệt. Từ trước đến giờ Chu Tử Thư không lần nào cản được hắn, chỉ đành thay y phục cùng hắn ra ngoài chơi.
Ôn Khách Hành giống như lần đầu tiên được nhìn thấy khung cảnh này, cả đoạn đường cứ luôn miệng kêu A Nhứ A Nhứ, lỗ tai Chu Tử Thư sắp bị mấy tiếng gọi này của hắn làm cho tê rần.
"Phải không?" Ôn Khách Hành nghe thấy y oán trách mình, không biết hối cãi phì cười, đi vòng qua phía bên kia, nói, "Một bên nghe tê rồi thì đổi sang bên này nghe."
Chu Tử Thư thật sự không có cách nào bắt chẹt hắn.
Ôn Khách Hành mua được hai xiên kẹo hồ lô, Chu Tử Thư nói không ăn, Ôn Khách Hành vẫn nhét vào tay y một xiên, "A Nhứ, cái này to hơn cho ngươi."
Hội chùa rất đông người, mấy đứa con nít ở huyện lân cận cũng được dắt tới chơi, Ôn Khách Hành nắm lấy tay y dắt đi, Chu Tử Thư cúi đầu nhìn hai người bọn họ nắm tay, lại ngẩng đầu nhìn Ôn Khách Hành, Ôn Khách Hành cầm hai xiên kẹo hồ lô, trong miệng còn đang nhai một viên, cúi người nghiêm túc nói, "Đông người quá, ta sợ ngươi đi lạc."
Chu Tử Thư vô thức cười thành tiếng, Ôn Khách Hành thấy y không hất tay mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-chu-trom-tien/231353/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.