Sáng sớm tinh mơ, Chu Tử đang tụng kinh ở trước điện thờ. Phật quang chiếu khắp trong điện, nhang khói mù mịt, y cũng giống như Bồ Tát rũ mi hạ mắt, trong tay cầm một chuỗi tràng hạt làm từ gỗ đàn, quỳ ngồi trên bồ đoàn lặng lẽ niệm kinh Phật.
*Câu gốc 低眉敛目: hình dung bộ dạng cúi đầu, lộ ra thái độ khiêm nhường và thuận theo.
Đoàn khách hành hương đi vào nườm nượp, cũng quỳ xuống bồ đoàn bên cạnh y dập đầu trước Bồ Tát, niệm A Di Đà Phật, Bồ Tát phù hộ, Chu Tử Thư không nói một lời, những thứ đó nhộn nhịp băng ngang qua người y, trở thành một luồng gió khẽ lay động sau vạt áo.
Y âm thầm niệm kinh đủ tám mươi mốt lần, lúc mở mắt trở lại trời đã sáng choang, y đứng dậy khỏi bồ đoàn, thắp thêm dầu lửa cho đèn trường minh trên án.
Y đang thêm dầu, bỗng nhiên có một bà lão bị què bước vào trong điện, nhìn trái nhìn phải một chút sau đó khập khiễng bước tới chỗ y, hỏi, "Sư phụ, lạy Bồ Tát, là lạy ở đây sao?"
Chu Tử Thư gật đầu với bà một cái, bà lão nói cảm tạ, phủi phủi bụi đất trên người, đỡ chân quỳ xuống bồ đoàn, dập đầu ba cái.
Bà hết xá lại lạy, gần nửa giờ mới đứng lên, Chu Tử Thư tiến tới đỡ bà, bà lão cứ luôn miệng nói, "Cảm ơn sư phụ tốt bụng, cảm ơn sư phụ tốt bụng." Rồi lại hỏi, "Sư phụ tốt bụng, đến thiện đường thì đi như thế nào? Ta muốn dâng chút tiền nhang đèn."
Chu Tử Thử phát hiện tròng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-chu-trom-tien/231349/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.