Ban ngày lúc Niệm Tương đi cùng Chu Tử Thư, thừa dịp hai người lớn thần trí hoảng hốt, đã lén thả chút phấn truy tung đặc biệt lên người Ôn Khách Hành, chờ khi nàng tìm theo tung tích phấn hương, ngẩng đầu nhìn thấy nơi xa hoa trụy lạc, oanh ca yến hót...... Thanh lâu??!!
Niệm Tương không biết nói gì, tiểu cha thật sự muốn chết sao!!!
Hơn nữa cha còn đang thương tâm khổ sở, thế mà tiểu cha dám đi tìm hoa hỏi liễu?!! Quả thực không thể tha thứ!!!
Đi cửa chính thì không có khả năng, Niệm Tương phồng mặt lên, trực tiếp bay lên hoa lâu, từ nóc nhà tìm từng gian từng gian phòng một, rất nhanh đã phát hiện người kia. Trái! Ôm! Phải! Ấp! Uống rượu! Ôn Khách Hành.
"Thế mà thật sự uống rượu cùng tỷ tỷ xinh đẹp?!!!" Niệm Tương thật tức giận, vừa muốn đi xuống, Ôn Khách Hành trong phòng đã phát hiện ra nàng.
"Ai? Lăn ra đây!!" Ôn Khách Hành tuy có chút say, nhưng cảnh giác vẫn không thấp, trực tiếp ném một chén rượu lên, sau đó Niệm Tương liền thật sự...... lăn xuống.
"!!" Không kịp điều chỉnh thân hình, mắt thấy Niệm Tương sắp té trên mặt đất, các cô nương liền kêu lên sợ hãi một tiếng, một bàn tay to duỗi ra vững vàng đón được Niệm Tương.
"Tiểu cha!!"
Tuy rằng Niệm Tương sẽ không để mình ngã, nhưng khi bị ôm lấy, trong nháy mắt Niệm Tương liền vui vẻ, hoàn toàn quên vừa rồi mình còn tức giận, nằm trong lòng Ôn Khách Hành cười cười nhìn hắn.
"Ngươi gọi ta là gì?" Ôn Khách Hành cúi đầu, nhìn kỹ Niệm Tương, nha đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-chu-dong-nhan-mot-nha-bon-nguoi-hanh-phuc/1163753/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.