Tiếng gà như tiếng trống, gáy vang dội đến mức trời cũng phải tỉnh. Trương Thành Lĩnh không nhớ bản thân đã ngủ gật trên bàn từ bao giờ. Lúc mơ mơ màng màng tỉnh lại chỉ thấy cánh tay tê rần, vừa thử động thì vô tình hất vỡ tan tành chiếc đĩa sứ bên cạnh. Thiếu niên giật mình, nhảy dựng dậy hốt hoảng kiểm tra tấm lụa trên bàn, xác định vẫn nguyên vẹn mới thở phào nhẹ nhõm.
Đã được sư phụ giao nhiệm vụ khôi phục trận pháp đồ nên dù không am hiểu mấy về thuật số, cậu vẫn nỗ lực hết sức miệt mài làm. Mãi đến nửa đêm mới đại công cáo thành, cuối cùng gục lên bàn thiếp đi trong mỏi mệt.
Người tập võ có thói quen luyện công vào sáng sớm, Trương Thành Lĩnh cũng không phải ngoại lệ. Lúc này đã qua giờ Dần, Trương Thành Lĩnh rửa mặt mũi xong lập tức ra sân tập quyền pháp mới học, đến khi mặt trời lên hẳn lại đi gọi chủ quán đốt lửa nấu cơm rồi bưng bữa sáng đến cửa phòng ân sư.
Bước đến gần cửa nghe loáng thoáng tiếng ngườ bên trongi, Trương Thành Lĩnh dừng lại gõ cửa rồi mới vào. Cửa mở, trước mắt là cảnh Chu Tử Thư cầm một tấm da mặt mỏng như cánh ve chuẩn bị đắp lên mặt Ôn Khách Hành.
"Sư phụ, sư thúc, hai người dùng bữa trước đã." Trương Thành Lĩnh đặt cơm canh xuống, nghiêng đầu thắc mắc: "Sư phụ, người muốn dịch dung sao?"
Chu Tử Thư giữ chặt người một hai không chịu dịch dung kia lại, cười đáp: "Không phải, ta thay khuôn mặt mới cho sư thúc con."
Thấy đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-chu-dong-nhan-du-nghiet/198136/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.