"Phu nhân, ông nội chính là người đồng ý cuối cùng cho cô ấy ở lại đây với tư cách tam tiểu thư, thủ tục người giám hộ là do tôi đứng tên. Phu nhân làm như vậy là đang trái ý với ông nội đấy"
"Đừng lấy ông nội ra dọa tao, trong cái nhà này đến mày đã ở đây được mười mấy năm còn chẳng được coi là chủ nhân chứ đừng nói là một đứa nhà quê như nó. Nhìn thật mất mặt!!" Phương Yến đối diện với Bạch Xuyên liền càng tức giận mà mắng chửi thậm tệ.
"Nếu phu nhân cảm thấy mất mặt thì tôi sẽ nói cô ấy không đi lung tung trước mặt bà nữa. Người giúp việc trong nhà nhiều, cô ấy vừa mới tới đây, lại do ông nội đích thân nhận nuôi, người khác sẽ không cho cô ấy động đến mấy việc này đâu" Bạch Xuyên còn rất cố gắng mà nói lí lẽ với người trước mặt.
"Tự cô ta không thấy bản thân nên thể hiện một chút lòng biết ơn sao? Đúng là nhà quê, ngay đến anh trai cô ta cũng vậy, chỉ biết ăn bám nhà giàu, từng bước trèo cao mà thôi" Phương Yến nói qua nói lại một hồi lại nhắc tới cậu, trong lòng không khỏi tức giận nghĩ chỉ vì cậu mà bà bị con trai ghét bỏ.
"Không, anh Sơ Mặc không phải người như vậy... Tôi cũng không hề có ăn bám..." Lâm Ân Ly nghe bà ta nói đến người anh trai tốt bụng của mình liền lên tiếng cãi lại.
"Phải hay không tự anh em các người hiểu rõ, còn tôi cũng sẽ không để cho anh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594505/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.