"Sao đây, bộ dáng cảnh giác đối với tôi như vậy, cậu ta hẳn rất quan trọng nhỉ?" Ông ta đưa tay chỉ vào cậu đang núp phía sau kia, từ lúc gặp tới giờ vẫn chưa hề dừng chú ý đến cậu.
"Tôi chỉ muốn xác nhận lại, ông là gì đối với Bạch thiếu? Đây là người của Bạch thiếu, tôi không mong gì hơn là ông có thể bỏ qua người này" Phương Bắc Giản lên tiếng
"Ồ, người của Bạch Vũ... Nhưng tôi chưa thấy cậu ta bị đánh dấu mà? Chẳng lẽ Bạch Vũ giữ người ở lại bên cạnh nhưng lại không hề động đến, alpha như vậy thật yếu kém mà" Ông ta dựa vài phán đoán của mình mà đoán đúng hoàn cảnh của cậu, còn như có như không mà dùng giọng điệu cợt nhả hạ thấp danh dự Bạch Vũ xuống.
"Ông... ông không được nói anh ấy như vậy" Cậu khi nghe ông ta nói Bạch Vũ như vậy tạm thời bớt sợ hãi mà lên tiếng.
"Không chỉ có cơ thể đẹp, khuôn mặt trắng trẻo đáng yêu, mùi trên người lại thơm mà đến giọng nói lại còn non nớt mềm mại nữa... Nếu như Bạch Vũ đã không nỡ ra tay với cậu vậy thì để tôi giúp cậu trở thành người lớn. Bạch Vũ mà biết chắc chắn cũng sẽ ngừng cho tôi thôi" Nghe được giọng cậu khiến ông ta bộc lộ hoàn toàn con người thật của mình, ánh mắt trần trụi khiếm nhã cùng giọng nói thô tục vang lên, vẻ mặt ông ta giống như gặp được một con mồi cực kì hấp dẫn, vừa *** dục vừa bỉ ổi.
"..." Cậu vì sợ hãi quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594492/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.