Trở về từ căn nhà đó, tinh thần cậu vừa mệt mỏi vừa căng thẳng thấy rõ, cậu ngồi bên cạnh Bạch Vũ trong thư phòng cố gắng chuyển dời sự chú ý vào thứ mà Bạch Vũ bắt cậu phải xem, “Vấn đề cần lưu ý khi mang thai của omega”.
“Anh… Ba Bạch… Em thèm đồ ngọt…” Cậu nhìn một đám chữ cứ như đang nhảy múa trước mắt mình, dứt khoát đặt văn kiện đó xuống, xoay người sang bên cạnh để bắt đầu làm nũng với chồng.
“Lúc mới về đã cho em ăn kẹo ngọt rồi, hiện tại không nên ăn nữa, không tốt.” Bạch Vũ vẫn miệt mài với bàn phím máy tính, đến mắt cũng không hề nhìn sang cậu.
“Vậy em muốn ăn hoa quả… Muốn ăn một cái gì đó… Chồng à!” Cậu cảm thấy trong lòng như có như không một nỗi bứt rứt khóc chịu, cả người không chịu ngồi yên, cánh tay nhỏ nhắn kéo kéo áo Bạch Vũ.
Bạch Vũ rất tường tận tâm tư của omega nhỏ này, chỉ cần có thể một mình cậu liền một mình không bao giờ làm phiền đến anh lúc đang làm việc. Nhưng đó là cậu của trước kia, còn hiện tại không phải một mà là hai người đang dựa dẫm, bám dính lấy anh. Tâm trạng của cậu chính là thứ anh cần lưu tâm nhất vào lúc này.
Bạch Vũ đặt laptop sang một bên, quay hẳn người về phía cậu, nhìn vào đôi mắt trong veo ấy, giọng trầm thấp đầy dịu dàng “Có phải vẫn còn lo lắng không? Mau nói cho chồng biết, bây giờ em cảm thấy như thế nào?”
“Em không biết, nhưng mà… rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-thuy-tinh/2594422/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.