Lục Thiền đi đến cửa cách gian, thần sắc lạnh băng nhìn về phía bên trong.
Trong đó một người nhận ra Lục Thiền, vội vàng đứng lên, hoảng loạn sửa sang lại quần áo, bày ra tiêu chuẩn tươi cười nói “Lục tiểu thư, sao cô lại tới đây? Thế nhưng có thể ở chỗ này gặp được.”
Nàng nói, mặt xấu hổ cúi đầu.
Giọng nói kinh ngạc, là che giấu không được tự hào.
Hai người khác ánh mắt hâm mộ, đều lặng lẽ sửa sang lại quần áo.
Có người cố ý duỗi tay, vén lên sợi tóc bên tai.
Lục Thiền làm như không thấy, đôi mắt càng thêm lạnh băng “Cô là ai?”
Nàng ngữ khí cũng không khinh miệt, nhưng trên người nàng mang theo khí thế thiên nhiên thượng vị giả, đơn giản ba chữ đủ để liền làm người tự biết xấu hổ.
Người kia tức khắc mặt đỏ tai hồng, nan kham cúi đầu, trên mặt không còn có đắc ý vừa rồi.
Mặt khác hai người nhìn nhau liếc mắt một cái, cười thầm lên.
Mộ Cẩn đem động tác nhỏ những người này xem đến rõ ràng, vừa rồi các nàng nói lời nhục nhã còn dừng lại ở bên tai nàng.
Những cái ngôn ngữ trên mạng đó, chỉ là dòng chữ, đối nàng nhất định có ảnh hưởng, nhưng không có thể làm nàng sinh khí khó chịu.
Nhưng những người này là ở trước mắt nàng nói những lời này, không chỉ có vũ nhục nàng, còn ác ý công kích cha mẹ nàng.
Nàng không nghĩ làm bộ không có việc gì phát sinh, chịu đựng sự bất kham chế nhạo của những người này.
Mộ Cẩn vững vàng con ngươi, nghĩ nghĩ, duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-nang-la-tieu-nguoi-cam/911523/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.