Tước Thu an ủi Figo thêm lát thì Đường Bất Điền và Hứa Phong mới trở về từ sân huấn luyện.
Nghe tiếng mở đóng cửa, Tước Thu đứng dậy vỗ vai Alpha hổ: “Đi thôi, ra ngoài đã, đừng để bọn họ lo lắng.”
Figo gật đầu, có chút ngượng ngùng. Vì gìn giữ hình tượng người anh cả, cậu ta rửa mặt xong xuôi rồi mới theo Tước Thu ra ngoài phòng khách.
Vừa thấy Figo, Đường Bất Điền lập tức bổ nhào tới, dòm từ trên xuống dưới, hưng phấn nói: “Cậu không sao! Thực sự tốt quá!”
Hứa Phong cũng muốn hỏi han Figo nhưng lại nhát gan, rụt rè đứng ở một bên, không dám đi lên.
Dưới sự giúp đỡ của Tước Thu, Figo đã bình tĩnh hơn, giờ đối diện với nhóm bạn cùng phòng cậu ta đã khôi phục dáng vẻ tự tin hào phóng như ban đầu.
“Cảm ơn các cậu quan tâm, tôi rất là ổn.” Figo nhìn Tước Thu đầy cảm kích, “May mà có Thu Thu, nếu không…”
“Thu Thu?” Đường Bất Điền nhìn hai người đầy thắc mắc.
“À, tôi cảm thấy Thu Thu rất đáng yêu, cho nên mới buột miệng gọi cậu ấy như vậy.” Figo xấu hổ, hai tai run lên trong vô thức, dường như trên lớp da lông còn lưu giữ lại cảm giác mát lạnh từ đầu ngón tay của Omega.
Tước Thu đè tay lên miệng túi áo ngực của bộ đồng phục huấn luyện, ấn con sâu lông đang cựa quậy lung tung xuống. Đối với cách xưng hô mà Figo dành cho mình, cậu thản nhiên gật đầu, “Các cậu muốn gọi tôi như vậy cũng không sao, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-hoa-hong-duy-nhat-cua-vu-tru/3088665/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.