Những ngày sau đó, Lâm Tử Sâm càng bám dính lấy Lê Gia Bảo, nếu anh bắt buộc phải ở lại quân khu thì chắc chắn sẽ ôm cậu đi theo cùng, ngay cả bé Đậu cũng đã dần thích ứng với cuộc sống quân đội.
Mà phía bà Ánh và Lâm Diệu Sinh sau khi trở mặt thành thù cũng đã an tĩnh hơn nhiều.
Đôi khi Lê Gia Bảo sẽ nghĩ có phải chuyện xảy ra với cậu ba năm trước chỉ là một cơn ác mộng hay không, nhưng thật nhanh cậu đã tỉnh táo trở lại.
Hiện tại cậu vẫn chưa thể tin tưởng Lâm Tử Sâm và thôi cảnh giác Lý Diệu Sinh, lỡ như cậu trao lầm trái tim một lần nữa thì không chỉ mình cậu gặp nạn mà ngay cả bé Đậu cũng không thoát khỏi nghịch cảnh.
Vì vậy hôm nay Lê Gia Bảo dứt khoát rời xa Lâm Tử Sâm bế con về nhà mẹ đẻ thăm ông Hữu và em trai.
Vừa thấy bé Đậu, ông Hữu lập tức ôm nó lên hôn mấy cái rồi hỏi:
“Đi học được mấy ngày rồi, bé Đậu của ngoại có gặp điều gì thú vị ở học viện không?”
Bé Đậu gật gù cái đầu nhỏ rồi đáp:
“Có ạ, bạn bè, mấy anh chị học lớp cao hơn và cả thầy cô đều thích bé Đậu, họ khen cháu đáng yêu thông minh.”
Ông Hữu nghe vậy càng vui hơn, lại tiếp tục hôn lên mặt bé Đậu vài ngụm rồi nói:
“Bé Đậu của ngoại giỏi quá, được mọi người khen ngợi luôn.”
Bé Đậu nghe xong thì xị mặt ra, dùng giọng điệu nghiêm nghị như ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-thieu-tuong-lai-om-con-bo-tron-roi/2644742/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.