Mặt sông sôi trào một chút rồi nhanh chóng im lặng lại, phẳng lặng đến có chút đáng sợ.
" bên kia đã xuống nước lần đầu tiên"
Lưu đại tướng nói với anh.
" vâng, con đã biết"
Lưu Thiếu Nghiêm bình tĩnh đáp lời.
" bên bộ phận phát minh khoa học đã cho ra phát minh mới nhất, có thể phát ra sóng siêu âm sử dụng được dưới nước, tạm thời còn chưa biết có hoạt động được trong sông ngầm hay không?". Đam Mỹ Sắc
Lưu đại tướng lại nói.
" sông ngầm quá dài, nếu có một động thiên ở bên dưới thì nó cũng sẽ tách biệt với đáy sông, nhưng không thể tách rời hoàn toàn, khả năng cao nước sông ngầm vẫn chảy vào nơi đó, chỉ cần tìm được ngã rẻ của nó, thì cơ hội sẽ cao hơn"
Anh trầm ngâm nói.
Lưu đại tướng cũng gật đầu.
Đến nay hai đứa nhỏ đã nhập học được hai tháng, mọi việc cũng xuôi theo hoạt động của hai đứa nhỏ, tuy Lưu gia vắng bóng chúng nó cả ngày nhưng tối về cả nhà vẫn quay quần bên nhau, không khí ấm áp lưu chuyển trong ngừng.
Lưu Thiếu Nghiêm muốn bọn nó có thể bình yên lớn lên, bọn trẻ có niềm vui của nó, người lớn chỉ cần cho nó không gian để trải nghiệm là tốt rồi, không cần quá xa hoa hào nhoáng, chỉ cần đủ quan tâm, không bỏ bê là được rồi, con cháu Lưu gia đều là thả rong mà lớn lên cả.
Trong một biệt thự hai tầng hạng khá của đế đô, có ba người ngồi trong phòng khách, nhưng lạ là họ không nói gì, chỉ là biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953674/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.