Từ bệnh viện đi ra, Thụy Minh Hiên tay cầm tờ giấy, trên đó ghi rõ ràng cái thai của bé cưng là hai tháng.
Hai tháng chẳng phải là hôm bé cưng phát tình đấy sao?
" Hiên..."
Lưu Kỳ Dương nhìn anh đờ người ta thì kéo kéo cái tay anh lắc lắc.
" à, ừ... chúng ta về thôi"
Thụy Minh Hiên không thể diễn tả nổi cảm xúc của mình lúc này, cứ thế mơ hồ hai người đã về tới nhà.
Lưu Thiếu Nghiêm và vợ yêu đang ngồi ăn dưa hấu dưới đại sảnh, vừa quay đầu đã thấy con trai nhỏ và vị hôn phu của nó cùng nhau đi vào, anh ngẩn người.
Giờ này nên là một đứa ở trường, một đứa ở công ty mới đúng, sao dắt tay nhau trở về thế này.
Thụy Minh Hiên hít sâu một hơi kéo tay nhỏ của bé cưng đi vào nhà, cắm đầu đi thẳng tới trước mặt hai phu phu Lưu Thiếu Nghiêm.
Bịch.
Quỳ xuống trước mặt hai người.
" Hiên.."
Lưu Kỳ Dương sợ hết hồn cũng bịch một cái quỳ xuống theo.
Giang Kỳ nhảy dựng lên nhìn anh chồng nhà mình, vụ gì đây.
Lưu Thiếu Nghiêm lại chấn định mà kéo vợ yêu ngồi lại ghế, đưa mắt nhìn hai đứa đang quỳ trên thảm sàn nhà, một đứa thì trầm mặc không nói, một đứa thì cuống đến sắp khóc.
Anh đưa mắt nhìn tờ giấy mà Thụy Minh Hiên đang cầm trên tay, tên nhóc này rõ ràng là cố ý xoè ra cho anh xem, bộ dạng thành khẩn kia thật đáng đánh đòn mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/3253427/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.