Khôi Nguyên đứng trước lò nướng, ngó mình qua tấm cửa kính bé nhỏ, chăm chú dõi theo mấy cái bánh ngọt thơm lừng mùi cacao. Hai tay cậu đeo găng cách nhiệt, người mặc một cái tạp dề, cái mũi khịt khịt liên tục để kiểm tra xem liệu đống bánh có bị nướng cháy hay không.
Lò nướng kêu lên 'ting ting' báo hiệu mẻ bánh đã sẵn sàng. Khôi Nguyên lôi đống bánh mềm mại ra khỏi lò, chuẩn bị đục lỗ để nhồi kem vào bên trong. Thành phẩm siêu đẹp mắt dần hoàn thiện dưới kĩ năng khéo léo của cậu. Bánh muffin chocolate chip đủ sáu cái ra lò.
Khôi Nguyên nhẩm đếm rồi chia vào từng túi bóng có kẹp nơ khác nhau. Hai túi cho Nhi, một cho Huy, bốn cái cho bọn thằng Duy và không cái nào cho chính bản thân cậu. Khôi Nguyên nhìn sang đống thành phẩm lỗi nát bấy ở bàn bếp, có chút chán nản nhặt thử lên ăn.
- Cũng không tới nỗi nào...
Đã khá lâu kể từ lần cuối Nguyên làm những món ăn vặt kiểu này, tay nghề có chút thụt giảm. Cậu để túi đựng bánh ngay ngắn lên móc xe, vừa ngâm nga bản nhạc nào đó vừa nổ máy đến trường. Kỳ nghỉ hè đã kết thúc, do bố mẹ cho phép nên Khôi Nguyên thậm chí còn không tham gia học phụ đạo hè. Cậu nghỉ dài trọn vẹn ba tháng, và cũng trong ba tháng đó Linh Nhi là người mà cậu chỉ có thể gặp qua điện thoại.
Linh Nhi từ chối mọi lời mời đi chơi riêng cùng Nguyên, sự xa cách trái ngược với vẻ nhiệt tình và nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-truoc-khi-hon/3571918/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.