Cô Xuân trở lại Hà Nội sớm hơn dự kiến sau chuyến về quê dài ngày. Xe khách chen chúc trật trội khó tránh khiến cô cảm thấy bực mình. Đã thế thằng cu Tin bên cạnh còn không ngừng líu lo khiến cô nhức hết cả óc.
Đối với mối quan hệ mẹ - con, tình cảm của cô dành cho thằng Tin và Linh Nhi rất phức tạp. Ngày xưa lúc mới lấy chồng, nhà nghèo nên cô tính chỉ đẻ một đứa con. Không ngờ lại đẻ ra Linh Nhi là con gái, nên mẹ chồng ép cô phải sinh thêm đứa con trai là thằng Tin. Sau khi sinh thằng Tin, hai vợ chồng cãi nhau rất nhiều do không đủ chi phí sinh hoạt, cuối cùng dẫn đến ly hôn. Không có tiền, cô phải mang thằng Tin đi lang thang ở nhờ khắp nơi, đến khi gặp được người tình mới thì cô mới có chỗ nương tựa.
Linh Nhi được gửi cho bà ngoại nuôi từ suốt lúc ấy đến khi cô có đủ khả năng đón con bé về. Cứ ngỡ cô Xuân sẽ có một gia đình mới hạnh phúc, ai ngờ...
Cô Xuân nhíu mày khi nhớ lại đoạn kí ức đó. Nhấp một ngụm nước, xe đã về bến. Cô dắt thằng Tin xuống bắt taxi, không gọi Linh Nhi đến đón.
Linh cảm của cô dự đoán rằng có chuyện gì đã xảy ra trong lúc cô đi vắng. Quả nhiên...
Mở toang căn phòng nhỏ dưới tầng 1 của khu tập thể, cả phòng trống trơn và không có dấu hiệu dọn dẹp. Cu Tin cũng cảm nhận được có gì đó không đúng, nó dè dặt hỏi mẹ:
- Tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-truoc-khi-hon/3571907/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.