🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm nay mang theo đuôi nên Khôi Nguyên không thể xuề xòa như mọi hôm được. Cậu dắt Chi vào cửa hàng tiện lợi, mua cho nó một cốc Milo nóng trước rồi mới đèo nó sang nhà Linh Nhi. Sắp Tết, ngoài trời đang lạnh còn đổ mưa bay bay. Khôi Nguyên không sao nhưng Nguyên sợ Chi ốm, năm lần bảy lượt gạ đưa về mà con bạn không chịu.



- Hôm nào mày cũng đứng hóng thế này á?



Áo khoác của Khôi Nguyên trùm trên đầu Chi, tay Chi cầm cốc Milo ấm, sì sụp uống từng ngụm nhỏ.



- Chứ không thì sao?



Khôi Nguyên nghiêng đầu, đón nhận ánh nhìn khinh khỉnh của Chi. Chi ném áo khoác trả cho Nguyên, ngửa đầu uống cạn cốc Milo rồi nói:



- Mặc áo vào, nổ máy đi. Đúng là ngu không tả được, làm mất thời gian của tao.



Chi chạy qua làn mưa lất phất, đi vào trong mái hiên chỗ khu tập thể, nơi có mấy ông chú đang đánh cờ hăng say. Cô bạn hỏi han vài câu rồi quay trở về chỗ Khôi Nguyên với vẻ mặt đắc thắng:



- Ra bệnh viện E.



Minh Huy lần mò theo địa chỉ mà thầy đưa, tìm đến phòng Linh Nhi nằm. Đang là giờ ăn cơm nên người nhà bệnh nhân ngồi bên ngoài ăn tạm thứ gì đó rất nhiều. Linh Nhi ngồi trên giường nhỏ góc phòng, nơi gần sát cửa sổ, ghế ngồi chăm sóc bên cạnh giường trống không.



- Sao cậu lại ở đây?



Linh Nhi giật mình nhổm dậy, trên đầu có khăn băng bó quấn quanh trán. Minh Huy đặt giỏ hoa quả lên bàn,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-truoc-khi-hon/3571900/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.