Buổi sáng trước khi xảy ra sự cố axit, Minh Huy đã gặp Linh Nhi trên đường đi học.
Cô bạn bé nhỏ cao chưa đến 1m60, bị bốn bạn nữ cao lêu nghêu dồn vào một góc nhỏ. Trông đồng phục có vẻ là học sinh trường cấp III Thanh Lịch, ngôi trường mà đáng lẽ ra Minh Huy đã đỗ và học ở đó.
Nếu Minh Huy nhớ không nhầm, Linh Nhi là học sinh chuyển từ Thanh Lịch tới. Xét thấy có ẩn tình trong sự việc, Minh Huy vội đỗ xe máy điện lại, chạy về phía bên kia.
Sáng sớm mùa đông, học sinh ngủ nướng nhiều nên ngoài đường tầm này hẵng còn vắng bóng người. Gió lùa lạnh buốt, lớp khoác nỉ xám của Linh Nhi bị lột ra vứt dưới đất, sách vở cũng rơi ra khỏi cặp, la liệt ngay cạnh. Một trong số bốn bạn nữ ấn vào trán Linh Nhi, chửi vài câu khó nghe.
- Mày tưởng chuyển trường là sẽ thoát á? Đừng mơ con ơi, thể loại mày dù chuyển đi đâu cũng thế cả thôi! Nếu người ta biết về quá khứ nhơ bẩn của mày!
- Cái thứ như mày sao cứ cố thoi thóp sống nhỉ? Sao không chết mẹ mày đi?
Linh Nhi cố nín khóc nhưng nước mắt vẫn không kìm được chảy ra, vì đau quá. Con bé không hiểu sao bọn người này vẫn không chịu buông tha cho mình. Bọn nó đứng ở cửa nhà Linh Nhi đợi từ sớm, chầu chực rồi lôi con bé ra chỗ kín để xử.
Linh Nhi cố gắng chống cự nhưng không được. Áo khoác đã không còn nên vết cào cấu cùng vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-truoc-khi-hon/3571896/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.