Trong lòng Lý Lan Hoa lửa giận ngùn ngụt: “Chu Kỳ Kỳ, cậu làm gì đó!” 
“Đồ là do tôi dùng ba triệu rưỡi để mua, tôi muốn xử lí thế nào thì xử lí thế đóI’Chu Kỳ Kỳ phủi phủi ngón tay. 
Lý Lan Hoa lạnh giọng nói: “Sợi dây chuyền này đối với Á Nam rất quan trọng, là di vật của bà nội cậu ấy, đối với cậu ấy là bảo vật vô giá “Liên quan gì với tôï!”Chu Kỳ Kỳ ngạo mạn mà ngẩng cãm lên: “Là bà nội cậu ta, cũng không phải bà nội tôi, tôi vừa nãy dùng tiền mua lại rồi, muốn vứt muốn đập là chuyện của tôi! Lại còn bảo vật vô giá, thứ đồ này nhiều nhất là hai trăm, tôi đưa ba triệu rưỡi là đã quá hời cho cậu ta rồi!” 
‘Thấm Quân Sơn vừa mới nhận xong điện thoại, đi đến cạnh cô ghé tai nói câu gì đó. 
Lý Lan Hoa nhìn xuống sợi dây chuyền rơi bàn học đã biến thành một đống vỡ nát, trong ánh mắt kịp thời vút qua một tia kinh ngạc, tiếp theo lạnh nhạt nhìn Chu Kỳ Kỳ mặt mày đang đầc ý: ‘Cậu dựa vào cái gì mà nói nó là của cậu rồi?” 
“Ba triệu rưỡi tôi mới vừa đền xong!”Chu Kỳ Kỳ chỉ xuống tờ giấy nhiều màu sắc dưới bàn học” 
Tuy rằng trên mặt không đau không ngứa, song kì thực trong lòng vẫn là đau đáu. Vô duyên vô cớ lấy ra ba triệu rưỡi, đền thứ đồ rách không đáng tiền này, quả thực không tình nguyện chút nào nhưng hiện giờ cũng hết cách rồi Lý Lan Hoa đột nhiên nói: ‘Ba triệu rưỡi không đủ.” 
“Không đủ? Lý Lan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347077/chuong-1971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.