🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hình như anh ta đang bệnh nên dùng tay che miệng mỗi khi ho.

Trương Tiểu Du nhớ lần gặp phải trong sân vận động cách đó mấy ngày.

Ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng cô vẫn giao hết máy móc cho Tô Yến rồi bước về: phía anh ta Ba năm rưỡi về trước, cô đã có thể ra vẻ thản nhiên mỗi khi gặp Ngô Huỳnh Đông. Cho dù là những chuyện trong quá khứ vẫn dần dần lưu mờ theo thời gian. Nên bây giờ, cô càng cảm thấy anh ta giống một người dưng đã từng quen thuộc. Cho dù có gặp lại nhau thì cũng sẽ chắng để lại bất kì dấu vết gì trong cuộc đời của đối phương nữa.

Trương Tiểu Du móc một bịch khăn giấy từ trong túi ra coi như trả lại lòng tốt của anh ta đêm ấy: “Cho anh!”

Đêm đó cô nhìn thấy Tống Giai Lệ say xỉn nắm tay Trần Phong Sinh. Còn cô, một mình chạy ra khỏi đó như con chó cỏ một mình chạy quanh cả đêm.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cô cũng rất biết ơn khi có người xuất hiện trò chuyện với cô dăm ba câu.

“Cảm ơn!” Ngô Huỳnh Đông đưa tay ra nhận lấy. Sau khi nói cảm ơn xong, anh ta còn bứt rứt giải thích thêm: “Cá nhỏ, anh không theo dõi em đâu. Thật ra là vì bên công ty anh nhận thầu công trình kiến trúc ở khu đất trống này. Mặc dù nghe nói hôm nay có đài truyền hình tới nhưng anh không ngờ sẽ có em. Anh sợ em sẽ cảm thấy gượng khi gặp anh nên anh mới không xuất hiện!”

Trương Tiểu Du giật mình gật đầu,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/346493/chuong-1387.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
Chương 1387
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.