Lam Ngọc Anh ngẩn người.
Ngẩng đầu thấy trên mặt anh không có chút biểu cảm dư thừa nào, cảm giác không giống như nói dối.
Giống như không ngờ anh sẽ từ chối ngay như vậy, làm cho cô lúc đó không biết phải nói gì.
ngay
Ngày hôm đó ở nhà họ Lam, Hoàng Trường Minh cùng Lam Khải Dương lên lầu, ngoài việc bàn bạc chuyện làm ăn trong phòng sách, Lam Khải Dương không rõ vô tình hay cố ý nhắc với anh chuyện con gái mình tuổi không còn nhỏ, cùng lúc đó cũng có ý muốn nói với anh, nếu anh đồng ý có thể tác hợp một mối nhân duyên.
Nhưng anh cũng không nghĩ ngợi nhiều, từ chối ngay lúc đó.
Hoàng Trường Minh thấy cô xụ mặt xuống, hỏi “Đang nghĩ gì à?"
Lam Ngọc Anh do dự một chút, nhỏ giọng nói, “Vừa rồi anh không nói với Lam Ngọc Thiên về quan hệ của chúng ta, chẳng lẽ anh với cô ấy...
Vừa rồi trong lúc ba người giảng co, Hoàng Trường Minh từ đầu đến cuối không nói gì, cuối cùng chỉ nói một câu như vậy.
Nghĩ đến tình cảnh của mình lúc đó, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Làm gì có chuyện như thế Hoàng Trường Minh nhíu mày cắt lời cô, đôi mắt tĩnh mịch kỳ quái nhìn về phía cô, "Không phải em nói không cho cô ấy biết quan hệ của chúng ta sao!" “Ừm...
Hình như là vậy thật nha.
Lam Ngọc Anh nháy mắt mấy cái, giống như đang nhớ xem mình có từng nói như vậy không.
Buồn bã trong lòng mấy ngày đều được quét sạch sành sanh ngay lập tức.
Hoàng Trường Minh lấy gói thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/345175/chuong-61.html