Sau khi Nghiêm Hãn Hải nghe thấy tiếng người phụ nữ không chịu buông tha truyền đến từ tai nghe, sau đó, nhìn thấy Nghiêm Trạch Thanh không thể chịu đựng được nghênh ngang rời đi, hắn an tĩnh ngồi trên giường dưới, phớt lờ những ánh mắt tò mò đổ dồn về mình từ xung quanh.
Hắn thông qua thế lực của Nghiêm gia và nhân viên liên quan đến xe lửa xác nhận thông tin của vị hành khách kia, chỉ trong thời gian ngắn đã dễ dàng tra được bối cảnh gia đình của người phụ nữ, cũng may không phải không có quốc tịch vô danh, cũng không phải công ty nhỏ, như vậy xử lý ngược lại sẽ thuận tiện hơn.
Nghiêm Hãn Hải bỏ điện thoại xuống, lặng nghe giọng nói của Nghiêm Trạch Thanh và Diêm Thanh Viên từ tai nghe, giọng điệu xúc động của Nghiêm Trạch Thanh thậm chí có thể được truyền qua tai nghe một cách rõ ràng, Nghiêm Hãn Hải có thể nghe rõ ràng những gì y nói.
Nghiêm Trạch Thanh đối với mục tiêu của mình vô cùng rõ ràng, khác với Nghiêm Trạch Thủy có trách nhiệm trên vai, mặc dù trông nghiêm khắc tự kỷ luật nhưng trên thực tế chỉ trung thành với mục tiêu và suy nghĩ của mình, y nói ra những lời như vậy, Nghiêm Hãn Hải cũng không cảm thấy bất ngờ.
Nghiêm gia, thay vì nói là một gia đình, chi bằng nói là một tập họp các lợi ích được liên kết với nhau bằng quan hệ huyết thống, mà Nghiêm Trạch Thanh chỉ sợ đã sớm không thể chịu đựng được sự thờ ơ khi đứng trước lợi ích.
Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-tu-biet/2573305/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.