Lúc Nghiêm Hãn Hải xuống xe, đã là buổi tối.
Chiếc xe chạy không ngừng từ sân bay đến thành phố nhỏ đến xe lửa còn không có, cuối cùng cũng đến đây vào ban đêm, tài xế đã mệt mỏi sau khi lái xe một thời gian dài như vậy, mà cái người kia từ khi nhận được tin tức vậy mà từ đầu tới cuối không nói một câu nào, chỉ là không ngừng lướt điện thoại.
Tài xế luôn vô thức nhìn người thừa kế trong tương lai của Nghiêm gia qua kính chiếu hậu, trông trẻ tuổi quá, những người trẻ tuổi ngày nay thực sự lợi hại hơn thế hệ trước, hơn nữa thân thế còn rất huyền thoại, giống như xem một bộ phim.
Có điều vì sao cứ phải chạy đến một thị trấn nhỏ vậy?
Thị trấn nhỏ được bao quanh bởi những ngọn núi, đường núi rất nhiều, phong cảnh xung quanh càng đẹp, nhưng thiếu niên vẫn luôn sống trong thành phố không có bất kỳ sự tò mò nào về cảnh đẹp xung quanh.
Đi cùng còn có Nghiêm Trạch Thanh, vị đang ngồi trên một chiếc xe khác, nhị thiếu gia nhà nhánh Nghiêm gia này nghe nói vẫn luôn làm công việc thị sát các doanh nghiệp của Nghiêm gia, y đi đến đâu chắc chắn sẽ có sự chấn chỉnh, hơn nữa trước mắt chưa từng xảy ra sai lầm gì.
Quả nhiên thế giới của những người này cũng không phải người bình thường như gã ta có thể lý giải.
Cuối cùng cũng đến nơi, tài xế mới thở phào nhẹ nhõm, nói: "Tiên sinh, có muốn đến khách sạn trước hay không?"
Gọi một thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-tu-biet/2573292/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.