Đây là kỳ thi cuối kỳ đầu tiên ở cấp ba của Nghiêm Thanh Viên, có thể nói Nghiêm Thanh Viên đã chuẩn bị đầy đủ vì cuộc thi này.
Ở trong sách thành tích của cậu vẫn luôn không tốt, cho nên cho dù có tiến bộ một chút, cậu cũng hy vọng có thể lấy được một thành tích tốt.
Ba thích thành tích tốt, mẹ cũng thích đứa trẻ ngoan, thành tích là điều quan trọng nhất để xứng đáng với kỳ vọng của ba mẹ.
Đừng để đến cuối cùng rồi còn lưu lại ấn tượng không tốt.
Dạo gần đây Nghiêm Thanh Viên ôn tập siêu khắc khổ, Cố Hãn Hải cũng vì thi nên xin nghỉ vẫn luôn ôn tập ở nhà, nhưng trên cơ bản đều là ôn tập với Nghiêm Thanh Viên.
Nghiêm Thanh Viên biết muốn thành tích của mình làm được siêu tốt là điều không thể, vì vậy cố gắng hết sức là được rồi.
Mấy ngày nay áp lực lớn nên ban đêm cậu cứ nằm mơ thấy mình thi cử, ở trong mơ đạt được thành tích kém cỏi sau đó bị ba mẹ chán ghét trực tiếp khóc trong mơ đến tỉnh, tự mình ôm chăn bị dọa sợ đến run rẩy.
Lúc này Cố Hãn Hải sẽ đứng dậy nằm xuống bên cạnh cậu, nửa bất đắc dĩ nửa dỗ dành vỗ vỗ sau lưng cậu, khẽ ngâm nga giai điệu vô nghĩa, Nghiêm Thanh Viên vẫn chưa hoàn toàn tỉnh, cơn buồn ngủ lại một lần nữa bị khơi dậy, an tĩnh ngủ.
Có lẽ liên tục mấy ngày gặp rất nhiều ác mộng, làm Nghiêm Thanh Viên cảm thấy buổi tối hôm lễ giáng sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-tu-biet/2573192/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.