Tuy rằng trong lòng có chuẩn bị nhưng khi Nghiêm Thanh Viên về đến nhà, nhìn anh hai trầm tĩnh ngồi trên sô pha ở phòng khách, thân thể vẫn cứng đờ.
"Anh hai." Nghiêm Thanh Viên đi chầm chậm đến trước mặt Nghiêm Trạch Thanh, hai mắt rũ xuống, ngón tay căng thẳng đan xen nhau vặn vặn, rõ ràng là dáng vẻ lương tâm cắn rứt.
Nghiêm Trạch Thanh trong nhà đứng thứ hai, năm nay 23 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học.
Tuy là sinh viên nhưng y lại không có dáng vẻ một sinh viên nên có, tây trang thẳng thớm không chút cẩu thả rất tương phản, lúc nào cũng đeo mắt kính không có độ, ánh mắt y quá sắc bén nên cần phải dùng kính để che bớt đi, nói dễ hiểu hơn là lạnh như băng*, làm người nhìn có cảm giác áp bách, không có lợi khi giao lưu làm quen, nên mới che giấu.
*Nguyên văn là 凉薄 (lương bạc) ý chỉ người quá lạnh lùng, lạnh như tản băng, đạm bạc với các mối quan hệ.
Nghiêm Thanh Viên cũng đã từng rất kiêng kị, vì không thể biết được suy nghĩ của anh hai, cứ cảm thấy anh hai âm trầm, cũng không thích y lắm.
Giờ mới hiểu được anh hai quản nghiêm như vậy là vì rất quan tâm, lúc hiểu được điều này Nghiêm Thanh Viên cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, không hiểu anh hai, thậm chí chủ động xa cách y.
Bây giờ Nghiêm Thanh Viên bị bắt quả tang cũng không có chút xíu oán giận, cực kì ngoan ngoãn.
Nghiêm Trạch Thanh cũng phát giác hôm nay Nghiêm Thanh Viên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-tu-biet/2573089/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.