Bạch Úy hai tay chống lên bồn rửa mặt nôn ọe mấy lần, đồ vật không phun ra được, nước mắt lại lã chã rơi xuống. Cũng may tiếng nước chảy che được tiếng nôn khan.
Bạch Úy có chút suy yếu ngã ngồi trên mặt đất, ửng hồng trên mặt chưa kịp tiêu đi, lỗ tai cùng đuôi lần thứ hai mọc ra.
Nôn khan như nôn nghén, lượng ăn tăng, cân nặng cũng tăng... Cậu nhẹ nhàng sợ bụng, xác định mình đang mang thai bảo bảo.
Sinh hoạt ở nhân giới mấy năm qua, Bạch Úy chưa từng nói qua chuyện yêu đương, nhưng cậu cảm thấy cậu thích Thẩm Hác.
Tỉ mỉ suy nghĩ hồi lâu, liền nhận ra mình từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã thích rồi. Khi đó tim đập loạn, không thở nổi, không dám nhìn hắn nhưng lại cũng không nhịn được muốn nhìn hắn.
Không phải sợ hãi, mà là yêu thích a.
Bởi vì yêu cho nên mới muốn tiếp cận hắn, lấy lòng hắn, dù thế nào cũng muốn thỏa mãn mọi nhu cầu của hắn, không muốn nhìn thấy hắn thất vọng.
Bạch Úy không khỏi nghĩ đến dáng vẻ thô bạo khi nãy của Thẩm Hác, trong lòng đột nhiên sinh ra một cỗ oan ức.
Thẩm Hác hẳn là không thích cậu.
Hồi tưởng lại hình ảnh hai người ở cùng nhau, Thẩm Hác chỉ là thích ôm cậu, sờ lưng cùng mông cậu, dùng cậu để phát tiết, cho cậu ăn.
Mà lại chưa từng nói yêu cậu.
Tuy rằng đã hôn cậu một lần nhưng thời điểm cậu hỏi nguyên do, Thẩm Hác lại trả lời muốn nuôi thỏ.
Bạch Úy đại khái hiểu được, mình ở trong lòng hắn khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-mot-be-tho-nho/1743344/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.