Ngày hôm sau, Bạch Úy mơ mơ hồ hồ mà thăng chức thành thư ký theo bên người Thẩm Hác.
Thẩm Hác trước kia cũng có thư ký, tên là Carol.
Là một nữ nhân mỹ lệ, già giặn, làm người cao lãnh mà năng lực làm việc cũng mạnh đến kinh người.
Carol mang Bạch Úy đi làm quen hoàn cảnh cùng chức trách công nghiệp, làm chút nhiệm vụ giao tiếp.
Dù sao so với nhiều người chức vụ thư ký thiếp thân này trừ phụ trách sắp xếp lịch trình của chủ tịch ra thì ăn mặc, ở, đi lại cũng cần chăm sóc thỏa đáng.
Không có quy định thời gian làm việc, khi nào chủ tịch ra về lúc đó mới là giờ tan tầm của cậu.
Bạch Úy tuy rằng hướng nội, ít nói, nhưng rất chăm chỉ, chân thật, tất cả tiến hành coi như thuận lợi.
Dáng dấp khi làm việc thoạt nhìn rất khác so với lúc bình thường ôn hòa đáng yêu.
Thẩm Hác là một người vô cùng cuồng công tác, thời điểm xem văn kiện rất hay nhíu mày. Một khi đã bận rộn liền không biết thời gian là gì, luôn luôn quên ăn cơm.
Vừa bắt đầu, Bạch Úy cảm thấy năng lực của mình không sánh được với Carol, không có cách nào thay Thẩm Hác chia sẻ những công tác phiền não kia.
Đầu tiên là nghi ngờ tầm quan trọng của cái '' thư ký thiếp thân '' này, sau đó nhìn thấy Thẩm Hác làm việc đến không muốn mạng lại càng cảm thấy sự tồn tại của mình không hợp lý.
Ít nhất có thể nhắc nhở hắn ăn cơm đúng hạn, chú ý thân thể.
Đã mười một giờ đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-mot-be-tho-nho/1743336/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.