Hy Vọng Lúc Nửa Đêm gửi tin nhắn vào hộp thư của tôi. Cô bé nói.
“Chị Vua Sữa Ca Cao, em rất thích tâm sự của chị về Nhất ca. Chị có muốn về viết cho fanclub của tụi em không?”
Lúc đó là khoảng mười giờ đêm, tôi đọc tin nhắn xong, vốn không định trả lời, nhưng hình đại diện của cô bé là một tấm chân dung vẽ cận mặt Thành Nhất – nhìn rất đẹp, đặc biệt vẽ đôi mắt vô cùng có hồn. Bởi vì thích tấm hình đó nên bèn viết lại một dòng.
“Chị không thể. Cảm ơn em.”
Cô bé đó cũng không vì vậy mà giận, ngược lại còn nói, không sao, vậy em cứ tiếp tục chia sẻ bài viết của chị thôi, nếu đổi ý thì nói em nhé, em mãi chờ chị. Rõ ràng chỉ là vài dòng tin nhắn, nhưng lại cảm nhận được một cô bé con rất tươi sáng. Thật sự khiến cho người ta yêu thích.
Thành Nhất nhắn tin cho tôi rất đều đặn, buổi tối nào cũng gọi điện. Tôi xem xong tin nhắn của cô bé con, đóng máy tính lại lên giường đi ngủ, đã thấy nhạc chuông điện thoại vang lên.
“Thành Nhất.”, Tôi trả lời.
Bên kia, Thành Nhất nói.
“Anh về rồi.”
Tôi mỉm cười nhè nhẹ đáp.
“Mừng anh đã về.”
*
Sáng sớm hôm sau, tôi cũng bị tiếng chuông điện thoại đánh thức dậy, vẫn là Thành Nhất. Thế nhưng giọng nói của anh ấy không còn bình tĩnh như tối hôm trước, ngược lại mang theo một chút gấp gáp khó tả. Anh ấy nói.
“Tiểu Mỹ, em đừng lên mạng xem tin tức, có được không?”
Tôi cũng không nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-su-diu-dang/143451/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.