“Tôi thích Thành Nhất.
Tôi nghĩ, khi anh ấy còn là thiếu niên, hẳn là một thiếu niên ấm áp, thoạt nhìn không nổi bật, nhưng khi tiếp xúc, bạn nhất định sẽ bị sự ấm áp ấy khiến cho không sao quên được.
Tôi nghĩ, lúc còn ở tuổi thiếu nữ, chúng ta đều từng rất nhiều lần trải qua nỗi cô độc và sự đau lòng vì không được hiểu thấu.
Vào những năm tháng ấy, chỉ một sự ôn nhu đúng lúc cũng tựa như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.”
Khi tôi viết xong những lời ấy và đăng lên mạng, có một tài khoản tên là “Hy Vọng Lúc Nửa Đêm” vào bình luận. Cô ấy viết.
“Bạn à, mình thích tình cảm bạn dành cho Nhất ca.”
Tôi cứ đọc đi đọc lại những lời mình đã viết và câu bình luận của cô gái không quen đó. Nhưng cuối cùng cũng không biết nên trả lời thế nào, đành đóng máy tính lại, chuẩn bị đi ngủ.
Đúng lúc đó, Thành Nhất gửi tin nhắn đến.
“Tiểu Mỹ, kỳ thực không phải anh nghĩ tới em nên mới chưa ngủ đâu.”
Gọi tôi là Tiểu Mỹ, cho tới bây giờ cũng chỉ có một người này thôi. Tôi đọc tin nhắn, cười một tiếng. Không nghĩ tới chuyện Thành Nhất vừa hỏi ý trưa nay thì buổi tối đã bắt đầu... đại khái là cưa cẩm đi. Tôi lưu số của anh lại, lại đọc tin nhắn đó thêm mấy chục lần nữa rồi mới trả lời.
“À.”
Tin nhắn vừa gửi đi, đã thấy bên kia gửi lại tin nhắn thoại.
“Em thực sự dùng thời gian lâu như vậy để gõ một chữ?”
Nếu mà một chữ không tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-su-diu-dang/143450/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.