Thành Nhất rất chịu khó. Vì muốn đạt hiệu quả cao trong thời gian ngắn, mấy bài tập của anh đều là tập nặng, nhưng anh làm rất chăm chỉ, cũng không kêu than gì. Buổi đầu tiên là tập mấy bài về cơ bụng và cơ ngực, sau đó là tập tăng thể lực. Thành Nhất chạy bộ đã nhiều năm, rất biết cách hít thở, khi tập thể lực cũng không bị hụt hơi như những người mới đến.
Buổi tập đầu tiên chỉ kéo dài bốn mươi lăm phút. Lúc chúng tôi làm thủ tục lấy dấu vân tay của khách hàng và PT để đánh dấu kết thúc buổi tập, Dương Chí Huyền cười lấy lòng, hỏi Thành Nhất.
“Nhất ca, anh tập với Tiểu Quân thấy có được không? Có gì cần chúng tôi thay đổi không?”
Thành Nhất ấn dấu vân tay vào máy, rồi khẽ cười đáp.
“Chỉ sợ tôi làm huấn luyện viên thất vọng, chứ huấn luyện viên thì tôi không có gì để phàn nàn cả.”
Dương Chí Huyền liền vỗ vỗ vai tôi, xởi lởi đáp.
“Được Nhất ca đánh giá như vậy là vinh hạnh của Tiểu Quân rồi!”
Tôi vẫn cúi đầu, đáp một tiếng “cảm ơn anh” rồi đứng yên chờ tới khi Thành Nhất và người đại diện rời đi. Tiễn họ ra tận cửa rồi, Dương Chí Huyền mới quay lại, gật gù nói.
“Ngay cả đối với minh tinh em cũng không có ý đồ, anh đúng là phục em.”
Tôi nghĩ, cũng không phải là không có ý đồ. Có thể là... không dám có ý đồ.
*
Tâm trạng tôi ngày hôm đó rất phức tạp. Cuối cùng cũng gặp Thành Nhất rồi, cuối cùng cũng nói chuyện với anh rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-su-diu-dang/143446/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.