Cho dù được Giang Thiếu Huân ôm nhưng giờ phút này Trường Hoan lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, cô là tình nhân của anh, anh đối xử với cô như vậy là chuyện đương nhiên, cô không biết bản thân đang chờ mong cái gì.
Tiếng chuông cửa vang lên.
Trường Hoan hơi nhíu mày, cô ở trong này đã lâu nhưng lại không thấy người ngoài đến, chuông cửa này là ai ấn?
Giang Thiếu Huân buông cô ra, giống như đã đoán được là ai tới, anh dặn dò Trường Hoan, “Đừng mở cửa, cứ coi như không nghe thấy.”
“Nhưng…” Trường Hoan còn muốn nói gì nhưng nhớ tới thân phận của mình, cô bèn nuốt lời muốn nói lại.
Cô đang ở trong cái lồng xa hoa của Giang Thiếu Huân, để người ta thấy anh kim ốc tàng kiều thì có chút phiền phức, có lẽ anh cũng lo lắng vấn đề này.
Nhưng chuông cửa cứ vang mãi không ngừng, một lúc lâu sau mới dừng lại.
Trường Hoan còn tưởng là khách đã đi, nhưng một lát sau, ngoài cửa liền vang lên tiếng rống.
“Giang Thiếu Huân, lăn ra đây cho ông.”
Giọng nói tuy già nua nhưng vẫn vang dội, nghe qua thì như giọng nói của một ông lão tầm 60 tuổi.
Trường Hoan nâng mắt lặng lẽ nhìn thoáng qua Giang Thiếu Huân, thì ra, anh gọi là Giang Thiếu Huân, lâu như vậy cô mới biết tên anh, rất êm tai...
Anh vốn là người tự cao tự đại, thế mà lại bị người ta nói “lăn ra đây”, nói thế thì người ngoài cửa hẳn là trưởng bối của anh rồi.
Giang Thiếu Huân phiền não gãi đầu, lại dặn dò Trường Hoan, “Không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575656/chuong-66-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.