Một câu rất lạnh nhạt lại giống như lưỡi dao sắc bén trực tiếp đâm vào tim Trường Hoan, cô biết, trong mắt Giang Thiếu Huân, cô chính là người phụ nữ tâm cơ khó lường, ngay từ lần đầu anh đã nghĩ như vậy, và anh vẫn luôn nhận định như thế.
Trường Hoan cũng không giải thích, chỉ là ý cười trong mắt và trên mặt cũng nhạt đi.
Nhưng Đâu Đâu lại vội vàng lắc đầu, ngây thơ giúp Trường Hoan giải thích, “Chú, là cháu muốn gặp chú, không phải Hoan Hoan xúi cháu đâu, cháu có món quà nhỏ muốn tặng chú mà, đây… đây là quà cháu muốn tặng cho chú…”
Nắm tay nhỏ của Đâu Đâu liền vụt một cái đưa đến trước mặt Giang Thiếu Huân.
Giang Thiếu Huân do dự một lúc, vẫn đem tay mình đặt xuống dưới nắm tay nhỏ của Đâu Đâu, Đâu Đâu xòe tay ra, lòng bàn tay rơi xuống một viên đá cuội màu trắng, viên đá rất tròn, trên hòn đá có vẽ một hình gì đó bằng màu nước, nó thật sự… rất trừu tượng.
Đâu Đâu chỉ vào hình vẽ nhỏ xíu đó, nói với Giang Thiếu Huân, “Đây là cháu, đây là chú, chú còn đang ôm cháu, kể chuyện cổ tích cho cháu đấy.”
Đừng nói là Giang Thiếu Huân, đến ngay cả Trường Hoan cũng không nhịn được bị Đâu Đâu chọc cười, Đâu Đâu chỉ vào hình vẽ mà giải thích thì còn có thể hiểu được, nhưng hình vẽ trên hòn đá này, chỉ là những nét nguệch ngoạc.
“Xin lỗi anh, anh tư, Đâu Đâu còn nhỏ, không hiểu chuyện…” Trường Hoan nói xong, định lấy hòn đá trong tay của Giang Thiếu Huân.
Tay Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575629/chuong-52-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.