Không biết vì sao nghe bà hỏi vậy, trong đầu Trường Hoan đột nhiên lại hiện lên hình ảnh của Giang Thiếu Huân. Chẳng lẽ là vì gần đây anh xuất hiện quá thường xuyên nên cô mới nghĩ đến anh?
Trường Hoan vội vàng ném ý nghĩ này ra khỏi đầu.
“Mẹ, chuyện này cứ từ từ đã mẹ ạ, một mình con cũng chăm sóc mẹ và Đâu Đâu tốt mà.”
Thẩm Bội Nghi nghe vậy liền nóng nảy, “Con nói thế là sao? Chẳng lẽ con định ở một mình cả đời à?”
Trường Hoan không cho là đúng, cô cười một cách thản nhiên, “Có gì mà không thể chứ mẹ?”
Thẩm Bội Nghi vội vàng khuyên bảo, “Con bé này, nói mê sảng gì thế hả? Làm gì có phụ nữ nào lại không kết hôn sinh con chứ? Con mà không kết hôn thì người ta không để con yên đâu, mỗi người nói một hai câu thì cũng đủ nước bọt để làm con chết đuối đấy…”
Nhiếp Trường Hoan biết mẹ cô là người có tư tưởng bảo thủ vì vậy cô không muốn tranh cãi với bà, chỉ vừa đùa vừa thật mà nói một câu, “Mẹ, mẹ nhìn này, con cũng có con rồi mà, không phải sao?”
Nói xong câu này cô liếc mắt về phía Đâu Đâu ra hiệu với bà, mặc dù cảm thấy bất đắc dĩ nhưng Thẩm Bội Nghi không nói gì nữa.
Mới ở nhà mấy ngày mà Nhiếp Trường Hoan bắt đầu thả lỏng và hưởng thụ cuộc sống, dây thần kinh vốn căng như dây đàn cũng mềm đi rất nhiều. Phiền phức duy nhất chính là việc mẹ cô thỉnh thoảng lại cằn nhằn việc đi tìm bạn trai, cứ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575579/chuong-28-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.