“Anh Giang, điện thoại của anh.” Trên xe, Tống Hằng đưa điện thoại di động tới trước mặt Giang Thiếu Huân. Giang Thiếu Huân mở mắt, vươn tay nhận điện thoại.
“Anh Giang, tất cả đều đã sắp xếp thoả đáng theo ý anh, cô ấy không sao.”
“Ừ.” Một tiếng lạnh nhạt vang lên, sau đó lập tức tắt máy. Tống Hằng nhận lấy điện thoại, Giang Thiếu Huân lại tiếp tục nhắm mắt, ngũ quan anh tuấn bị ánh đèn bên ngoài chiếu lên lúc sáng lúc tối, gương mặt đạm mạc hờ hững khiến người ta không thể nào đoán được cảm xúc của anh.
…..
Sau khi trở về, Trường Hoan liền nhận được tin nhắn của chị Triệu báo rằng cô đã bị buộc tạm đình chỉ công tác, cô nhìn đôi chân quấn đầy băng của mình mà thở dài một hơi. Diệp Trăn Trăn gọi điện tới, biết được những chuyện đã xảy ra, tức giận mắng Phó Lâm An một trận tơi bời, sau đó mới ra lệnh cho Trường Hoan lập tức thu dọn hành lý tới nhà cô ấy.
Bị đình chỉ công tác nên lịch trình của Trường Hoan tạm thời trống rỗng, cô thu dọn hành lý tới cửa biệt thự chờ. Không bao lâu sau, Diệp Trăn Trăn lái xe về.
Cửa xe vừa mở đã thấy thân thể bé nhỏ của Đâu Đâu nhảy xuống. Hai mắt Trường Hoan sáng rực, cô chạy tới ôm Đâu Đâu, cậu nhóc vui mừng nhào vào lòng cô, dang tay ôm lấy cổ cô, đôi chân mập mạp kẹp chặt lấy eo cô. Cái miệng chúm chím của cậu không ngừng hôn lên mặt cô, giọng nói vừa mềm lại vừa ngọt, “Hoan Hoan, Đâu Đâu nhớ mẹ lắm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575550/chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.