Trong quá trình quay phim một tháng này, để đóng tốt vai diễn, cô lẽo đẽo theo chỉ đạo võ thuật của đoàn phim để học cưỡi ngựa, cách đánh võ, thậm chí bây giờ cô múa đao cũng ra dáng ra hình…
Đạo diễn cũng rất hài lòng với kỹ thuật diễn của cô, lần nào quay cảnh của cô hầu như chỉ quay một lần là xong. Nhưng thế thì sao? Giờ cô vẫn bị người ta hủy vai chẳng chút lưu tình.
Đơn giản thôi, Nhiếp Trường Tình có cái ô là Nhiếp Tuân, cái ô đó lớn quá mà, lớn đến mức cô ta nghênh ngang chen chân, vênh váo cướp mất vai diễn vốn thuộc về cô.
Trường Hoan đỏ bừng cả mắt, cô nhìn về phía trường quay, lúc này, diễn viên đóng thế cho Nhiếp Trường Tình đang ngồi trên lưng ngựa, áo choàng đỏ tươi tung bay trong gió, thanh đao dài vung lên vung xuống, mỗi một lần đều có đầu địch rơi xuống, máu vẩy ra làm người hoa cả mắt, máu bay đầy trời. Bản thân Nhiếp Trường Tình ấy hả? Đang ngồi dưới ô che nắng, uống đồ uống mát lạnh, nhàn nhã thoải mái nghe trợ lý đọc lời thoại.
“Trường Hoan à, thôi, chúng ta về đi…”
Người quản lý khuyên cô đi về.
Ngồi trên xe, chị Triệu cầm lấy tay cô bắt đầu nói không ngừng, “Trường Hoan, em cũng nên nghĩ lại đi, đừng suốt ngày vùi đầu vào diễn nữa, có ích lợi gì đâu? Mất vai diễn này đáng tiếc thật đấy, chắc chắn nó sẽ nổi lắm. Nói thật, em mà nghĩ thoáng một chút, khéo đưa đẩy một chút thì đã chẳng phải lăn lộn mãi với mấy vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575542/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.