Cô em gái chẳng có chút máu mủ nào với cô vẫn luôn như vậy. Cô ta nhỏ hơn cô năm tuổi, đi theo người mẹ đẻ đã lấy Nhiếp Tuân, cha của Trường Hoan. Bà ta chỉ là kẻ thứ ba nhưng lại được cưng chiều vô cùng, không những đánh bại mẹ cô, cướp mất vị trí bà Nhiếp của bà mà còn dùng chiêu gió thổi bên gối nhiều năm để Nhiếp Tuân ghét cô.
Sau này, bà ta sinh cho Nhiếp Tuân một đứa con trai, từ khi có đứa con đó, công việc làm ăn của Nhiếp Tuân lên như diều gặp gió nên mẹ con bà ta càng được ông ta cưng chiều hơn.
Cô và mẹ mình vất vả bôn ba để kiếm sống, vậy mà, Nhiếp Trường Tình, đứa con gái riêng của người mẹ kế, đứa con gái chẳng có chút máu mủ nào với Nhiếp Tuân, mới mười bốn tuổi đã có túi xách Hermes mà đeo.
Theo lý thuyết thì Nhiếp Trường Tình không cần so bì với người chị nghèo túng là cô làm gì, nhưng cô ta vẫn tìm đủ mọi cách để sỉ nhục để giẫm đạp cô.
Trường Hoan lớn hơn cô ta năm tuổi, cô thi vào học viện điện ảnh B, học viện điện ảnh tốt nhất trong nước thì Nhiếp Trường Tĩnh cũng nằng nặc phải học trường này. Sau này, Trường Hoan diễn bộ phim nào thì Nhiếp Trường Tình cũng đều năn nỉ ỉ ôi với Nhiếp Tuân để ông ta đi tài trợ cho bộ phim đó, để rồi cô ta có thể kiếm được vai diễn tốt hơn của cô.
Nhiều năm như vậy cô cũng quen rồi, quen đến phát chán.
“Chị, chị đừng suy nghĩ linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/262074/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.