Edit: Hann
Bạch Phù nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của anh thì bật cười thành tiếng, hai tay ôm lấy mặt anh xoa nắn: “Anh đang lo lắng chuyện gì vậy?”
Gò má Tông Bách bị cô xoa đến biến dạng, bĩu môi khó nhọc nói: “Anh sợ đến lúc đi cầu hôn, bị người nhà em đuổi ra ngoài, nói anh không đủ tư cách.”
Bạch Phù khựng lại một chút, ý cười trên mặt nhạt đi, nhưng vẫn dịu dàng: “Bây giờ chúng ta mới bao nhiêu tuổi chứ, đừng nghĩ nhiều như vậy.”
Tông Bách không tán thành, anh nắm tay cô áp chặt vào má: “Con người anh từ trước đến nay làm việc đều sẽ cố gắng hết sức từ đầu tới cuối, người mà anh muốn, giữa chừng tuyệt đối không thể mắc bất cứ sai lầm nào, hơn nữa…”
Bạch Phù nghiêng đầu: “Hơn nữa cái gì?”
Khuôn mặt Tông Bách hơi nóng lên: “Bắt đầu từ khi yêu em, anh đã nghĩ xong tên con của mình là gì rồi.”
Bạch Phù sửng sốt một chút, từ khuôn mặt đến đầu ngón chân đều đỏ ửng: “Anh đúng thật là.”
Tông Bách cũng rất xấu hổ, nhưng chuyện thích và muốn anh đều rất thẳng thắn, không có gì đáng mất mặt cả, anh nắm lấy tay cô, siết chặt trong lòng bàn tay: “Cho nên bắt đầu từ bây giờ, em hãy dạy anh làm thế nào để trở thành con rể nhà em thích được không?”
Ánh đèn bảng nhiều màu phản chiếu lên khuôn mặt nghiêm túc cứng rắn của anh, đôi mắt đen nhánh sáng ngời giống như sao trời.
Trái tim Bạch Phù như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491574/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.