Edit: Hann
Đôi chân dài trắng như tuyết bị đẩy cao rồi tách thành hình chữ M, môi âm hộ đầy đặn ẩm ướt lộ ra, phơi bày âm đế vốn đã đỏ tươi.
Tông Bách nắm lấy cán dương vật, quy đầu chạm vào môi âm hộ rồi nhẹ nhàng cọ xát.
Bạch Phù khẽ thở dốc, cảm giác ngứa ngáy dễ chịu lan ra từ tiểu huyệt, cô khẽ ngâm nga mấy tiếng.
Cô biết bản thân không nên trầm luân.
Nhưng bản năng của thân thể không lừa được người.
Anh có thể dễ dàng làm cô động tình.
Trong đầu như có giọng nói không ngừng bảo với cô rằng: nếu đã không thể chống cự, vậy cứ nằm yên hưởng thụ đi.
Không cần trở thành một người trong ngoài bất nhất.
Sợi dây trói buộc sâu trong lòng bị cắt đứt, cả người cô thả lỏng, khoái cảm phá tan hàng rào khiến cô càng thêm nhạy cảm.
Cô không khỏi dang rộng chân, mở rộng tiểu huyệt của mình, chấp nhận sự trêu chọc đến từ anh.
Tầm mắt Tông Bách dừng lại trên mặt cô, đôi mắt dịu dàng trầm tĩnh nhuốm màu tình dục, ướt át giống như thấm nước, làn nước mùa xuân Giang Nam vừa dịu dàng vừa lưu luyến, vô cùng tinh tế, quyến rũ khiến côn thịt của anh cứng thêm vài phần.
Năm ngón tay của anh siết chặt, sức lực xoa nắn mạnh hơn nữa, quy đầu thỉnh thoảng lướt qua âm đế, mang theo dòng điện nhỏ kích thích lên đến tận bụng dưới, hai chân cô run rẩy, môi âm hộ đóng mở giống như cái miệng nhỏ thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491550/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.