Edit: Hann
Bàn ăn ngoài trời nằm sát với đường cái, người đến người đi vừa tấp nập vừa hỗn loạn.
Khi Bạch Phù và Tịch Nghi Lăng đi lấy thêm đồ ăn, bị người ngồi cách đó hai, ba bàn nhìn chằm chằm.
Tịch Nghi Lăng ngồi xuống ghế, giơ chai bia lên trước mặt Tông Bách, em ấy vẫn có chút sợ anh:
“Tông…Tông Bách…cảm ơn cậu đã giúp đỡ tôi trong thời gian này.”
Tông Bách nâng chai bia tùy ý chạm vào cùng em ấy, nếu không phải vì Bạch Phù thì ai lại đi giúp tình địch chứ?
Ngụm bia này uống vào có hơi đắng.
Để thể hiện thành ý, Tịch Nghi Lăng ngửa đầu uống hết một chai, sau đó lau khóe miệng, tiếp tục tỏ lòng biết ơn đối với Lưu Kim Đạt và Vệ Kiệt Nhạc, cuối cùng em ấy nhìn về phía Bạch Phù.
Cảm xúc nơi đáy mắt em ấy cuồn cuộn, hai mắt đỏ hoe, nương men say khụt khịt nói: “Cảm ơn chị vì tất cả những gì chị đã làm cho em.”
Tim Bạch Phù đập thình thịch, khi nhìn thấy đôi mắt đang cười của em ấy, mắt cô cũng dần ươn ướt, cong môi nhẹ nhàng đáp lại.
Tông Bách còn tưởng mình nghe lầm, chị sao? Vậy là có ý gì chứ?
Anh vừa định hỏi thì có hai tên thanh niên lêu lổng đi tới, trên người nồng nặc mùi rượu.
“Em gái uống bia giỏi quá nhỉ, muốn đi uống chung với tụi anh không?”
Tên béo ục ịch nói rồi muốn nhoài đến ôm Tịch Nghi Lăng, tên còn lại định kéo tay Bạch Phù:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491547/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.