Edit: Thảo Anh
Hai người trở lại chủ đề chính.
“Những gì chị gửi em đã xem qua rồi, em cũng tra được dạo gần đây tài chính nhà họ Mâu đang xảy ra chút trục trặc, cuối tuần em chuẩn bị tung những thứ đó lên mạng.”
“Ok, vậy nhờ hết vào em đấy.”
“Chuyện nhỏ thôi.”
Sau khi cúp máy, Bạch Phù thở phào một hơi, đã có cậu em họ tài giỏi này lo liệu rồi, cô chỉ cần ngồi chờ kết quả là được.
Thể xác và tinh thần được thả lỏng, trong đầu cô lại nghĩ tới cảnh đêm đó Tông Bách túm lấy chân cô rồi không ngừng đưa đẩy, cô vội vàng lắc đầu, sao tự dưng lại nghĩ tới chuyện này chứ?
Nhưng vết tím trên đùi cô mãi tới tận hôm qua mới tiêu đi, như vậy cũng có thể thấy người nọ thô lỗ ra sao, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Tông Bách đột nhiên hắt xì, gậy golf trượt qua bóng.
Lưu Kim Đạt vui vẻ: “Anh Bách còn chưa hết cảm à?”
Tông Bách cầm lấy vải bông chà lau gật gofl, không để ý mà nói: “Chắc có ai đang nói xấu tôi thôi.”
Vệ Kiệt Nhạc ôm vai anh, nói đùa: “Anh Bách đẹp trai lai láng, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. Làm gì có ai nói xấu anh chứ?”
Tông Bách nghĩ thầm, thật ra cũng có một người đấy.
Vào một ngày buồn tẻ như bao ngày, bài đăng trên weibo đột nhiên hot rầm rộ khiến học sinh cả trường cũng nhao lên.
Bài viết có câu cú rõ ràng, giản dị chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491525/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.