Edit: Hann
Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Tông Bách ấn trán rồi ngồi dậy, trong tầm mắt xuất hiện một bóng dáng màu hồng nhạt, ngón tay khựng lại, ngước mắt nhìn lên.
Cửa kính mở ra, tấm rèm màu hồng nhạt đong đưa theo gió.
Đây không phải phòng của anh.
Trong không khí là mùi hương hoa cỏ quen thuộc.
Anh vội vàng bật dậy chạy ra phòng khách tìm một vòng, lúc này mới nhớ ra điện thoại với ví tiền đều để ở nhà.
Trên bàn ăn để một tờ giấy.
[Cháo gạo kê giữ ấm trong nồi cơm điện, đồ ăn thì cậu tự dùng lò vi sóng mà hâm nóng lại.]
Ký tên: Bạch Phù.
Chữ viết trên đó thanh thoát duyên dáng, giống như cảm giác cô mang lại cho người ta vậy.
Tông Bách cầm lấy tờ giấy, cảm thấy lòng mình cũng như mềm nhũn.
Buổi trưa Bạch Phù trở về, Tông Bách đã đi rồi, trái tim treo lơ lửng suốt buổi sáng của cô rốt cuộc cũng rơi xuống.
Sau chuyện xảy ra tối qua, nhất thời cô không biết phải đối mặt với anh như thế nào.
Cô ngồi vào bàn, định tiếp tục ghi lại thông tin vào máy ghi âm.
Mười phút sau.
Cô nhíu mày tắt máy ghi âm, cuốn sổ vẫn dừng lại ở dòng chữ tối qua cô ghi.
Đây là lần đầu tiên cô không thể chuyên tâm làm một chuyện gì đó.
Bên tai đều là tiếng thở dốc của anh khi ghé vào hõm vai cô.
Cũng không thể hoàn toàn trách Tông Bách được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491524/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.