Edit: Chu
Cuộc sống trung học rất tất bật bộn bề.
Lớp mười và mười một học sáu ngày một tuần, lớp mười hai là sáu ngày rưỡi.
Chiều chủ nhật được nghỉ, Bạch Phù ở trong thư viện đến tận tối, sau đó cầm theo vài quyển sách trở về, nhìn thấy đã 10 giờ tối, tắm rửa một cái, lúc chuẩn bị đi ngủ, điện thoại đột nhiên vang lên.
Cô vừa cầm lấy đã nhìn thấy, là em họ.
Trước giờ em họ chưa từng gọi cho cô.
Cô nghe máy, bên kia ồn ào hỗn loạn.
“Bạch Phù, đến sân cầu lông Tuý Hậu ở con phố sau trường học, cứu tôi! Tút tút tút ——”
“Nghi Lăng? Nghi Lăng!”
Bên kia đã dập máy, Bạch Phù không chút do dự, mặc áo khoác rồi lao xuống lầu.
Bạch Phù tốn rất nhiều sức lực mới tìm được sân cầu lông Tuý Hậu.
Khi đến nơi, đã là mười lăm phút sau.
Tịch Nghi Lăng bị người ta túm tóc, lôi ra từ nhà vệ sinh, kéo ra tới, em ấy nắm lấy tay đối phương, kêu gào đau đớn.
Lúc em ấy cho rằng bản thân đã xong đời, bỗng nghe thấy một tiếng quát lạnh lẽo vang lên trong tiệm.
“Dừng tay lại, buông em ấy ra!”
Người đang túm em ấy dừng tay lại, nghe thấy tiếng nói, em ấy liền quay đầu, nhìn xuyên qua những sợi tóc rơi tán loạn trước mắt, em ấy thấy được Bạch Phù mặc một chiếc váy dài màu trắng bước nhanh về phía này, như một tiên nữ giáng trần, bước xuống đám mây để cứu vớt chúng sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491493/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.