Edit: Qin
Bạch Phù nhìn thoáng qua liền thoát khỏi khung chat.
Trải qua chuyện giữa trưa hôm nay, cô cảm thấy mình vẫn không nên dây dưa với anh nhiều làm gì.
Ngựa đứt dây cương một lần là đủ rồi, không cần lại đi vào vết xe đổ.
Cô gửi tin nhắn cho em trai họ.
Bạch: [Khi nào rảnh thì nói với chị một tiếng.]
L: [Chị nói đi.]
Bạch: [Chiều nay không phải học à?]
L: [Đang chuẩn bị thi đấu, không quan trọng lắm.]
Bạch; [Ừ, qua ba ngày rồi mà phía ba mẹ của đám Mâu Tư Nhan vẫn không có hành động gì, ngược lại bọn họ còn làm ra những hành động quá đáng hơn.]
L: [Em nói rồi, nếu ba mẹ bọn họ có quản thúc con mình thì đã không có chuyện ngày hôm nay. Chị định làm gì tiếp theo?]
Bạch; [Ba mẹ không dạy được thì để người khác dạy hộ. Hệ thống của mấy công ty truyền thông kia, em có hack vào được không?]
L: [Được.]
Bạch: [Vậy em đợi tin từ chị.]
L: [Ok.]
Sau khi offline, Bạch Phù lên mạng tìm tòi mấy trường hợp bị bạo lực học đường trong mấy năm gần đây.
Cứ như vậy tìm hiểu đến tận 5 rưỡi chiều.
5 giờ 40 lớp 12 sẽ tan học.
Từ nhà cô đến sân sau thể dục cũng chỉ mất 10 phút.
Vừa rồi còn có thể không để ý mà làm lơ tin nhắn kia, nhưng theo thời gian đến gần, tần suất cô nghĩ đến tin nhắn đó lại càng cao.
Ban công nằm ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491490/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.