Edit: Sel
Đổng Thành, tháng mười.
Thời tiết nóng bức chưa qua, trời trong vắt không một gợn mây.
Bạch Phù ngồi trên đầu tường của trường học, ghé mắt nhìn xung quanh, nhưng không phải ngắm phong cảnh mà là đang bận tìm người.
Nhưng người đó đã trốn đi, không thấy bóng dáng đâu cả.
Cô đỡ trán, vẫn là chậm hơn một bước.
Làm một học sinh chuẩn bị thi đại học, nói đúng ra là cô được một trường đại học gửi thư mời nhập học, vốn dĩ cô nên yên tâm thoải mái hưởng thụ nốt năm cuối cấp ba, nhưng cô lại chuyển từ Giang Nam đến ngôi trường Nhất Trung ở phía Bắc Đổng Thành này chỉ vì một người.
Chính là em họ bị thất lạc của cô.
Em gái họ từ khi sinh ra đã bị người ta ác ý đánh tráo, sau đó đưa đến Đổng Thành, bây giờ chân tướng được vạch trần, Bạch gia muốn đến đón người, nhưng em ấy lại bài xích cảnh giác, không muốn nhận người thân cũng chẳng chịu trở về, cô đành phải ở lại, thứ nhất là để tiện chăm sóc, thứ hai là cố gắng khuyên bảo.
Đáng tiếc cô chuyển tới đây đã nửa tháng, lại thường xuyên không tìm thấy người.
Lần này lại mất dấu em ấy.
Bạch Phù nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa là sẽ vào tiết thứ ba, cô phải về lớp rồi.
Tay cô chống lên tường chuẩn bị nhảy xuống, từ đầu tường bên kia lại có người nhảy lên.
Có lẽ không đoán được sẽ có người, người nọ suýt chút nữa thì ngã xuống vì giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491464/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.