Edit & Beta: BTD
Rốt cuộc đến phiên chúng tôi, tiểu hòa thượng múc cho tôi một chén cháo, lại lấy thêm một cái chén không định múc cho Diệp Tư Viễn.
Tôi nói: “Sư phụ, tôi cùng anh ấy chỉ cần một chén là được, sư phụ có thể múc cho đầy chén được không?”
Tiểu hòa thượng nhìn tôi một cái rồi múc cho đầy chén, tôi vui vẻ bưng chén cháo nóng hổi cùng Diệp Tư Viễn cùng nhau rời khỏi hàng.
Chúng tôi chọn một góc tường, vai kề vai ngồi xuống chiếc ghế ghỗ dài, tôi chỉ lấy một cái muỗng, nhẹ nhàng thổi cháo rồi thử một muỗng.
Cháo rất nóng, đã nấu nhừ đến nhìn không ra nguyên liệu nấu là thứ gì, nhưng mà hương vị quả thật là rất ngon, không quá ngọt, rất hợp khẩu vị của tôi.
Tôi ngẩng đầu phát hiện Diệp Tư Viễn đang tĩnh nhìn tôi, tôi liếm liếm khóe miệng, làm ra bộ dáng thỏa mãn, múc một thìa rồi thổi thổi, đưa tới miệng anh nói: “Nếm thử xem, thật sự rất ngon.”
Anh nhìn xung quanh, cuối cùng há miệng ăn thử một muỗng cháo.
“Thế nào?” Tôi cười hỏi anh.
Anh nuốt xuống, nói: “Cũng được, nhưng hơi ngọt, em cảm thấy rất ngon sao?”
“Đúng vậy, anh không thích hả?”
“Vậy em ăn nhiều một chút đi, anh không ăn.”
“Diệp Tư Viễn.” Tôi trừng mắt nhìn anh, “Ăn tiếp 10 muỗng!”
“Thật sự là đủ rồi, anh đã ăn thử rồi mà.”
“10 muỗng.”
“Anh không thường ăn đồ ngọt.”
“10 muỗng.”
“5 muỗng.”
“Được rồi!”
Tôi vừa lòng, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-em-di-diep-tu-vien/1882844/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.