Edit & Beta: BTD
Sân cầu lông Q rất hiện đại, do một vài Hoa Kiều thành lập, thuộc sở hữu tư nhân, vì thế muốn chơi ở đây thì nhất định phải có thẻ hội viên, nên trong sân không chỉ có học viên của học viện, mà còn có một số vị khách khác.
Sàn, ánh sáng, thiết bị thông gió,… đều dựa theo tiêu chuẩn quốc tế để thiết lập và xây dựng, cho nên chơi cầu long ở đây thật sự rất thích.
Đèn đuốc sáng trưng, âm thanh cổ động, tiếng la hét, tiếng quất vợt vun vút, tiếng vỗ tay không ngừng,…vô cùng náo nhiệt.
Tôi bị cuốn hút, đánh rất hăng.
Tôi và Ứng Hạc Minh là một cặp, phối hợp di chuyển, phân bố cao thấp hợp lý, đánh cho đội của Lý Duy cùng Vương Giai Phân liên tục kêu khổ.
Vương Giai Phân mệt đến thở hồng hộc, gương mặt đỏ bừng, cô ấy kêu lên: “Tiểu Kết, cậu và mình có thù oán gì sao! Chúng ta chỉ là đánh chơi thôi, cậu sao lại như là thi đấu thế.”
Tôi vuốt mồ hôi trên mặt nói: “Đến sân tốt như vậy, không nỗ lực hết mình thì thật có lỗi với số tiền bỏ ra! Cậu muốn đánh chơi, đi xuống sân dưới phòng ngủ chơi là được rồi!”
Nghe xong lời nói của tôi, Ứng Hạc Minh cười rộ lên, nói: “Có đạo lý, có đạo lý, hai người đánh không lại chúng tôi, không cần viện cớ!”
Lý Duy cũng mệt mỏi, lắc lắc đầu nói: “Thật là đánh không lại mấy người, nghỉ ngơi một chút đi, uống nước đã, đánh xong hôm nay, ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-em-di-diep-tu-vien/1882835/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.