“Tớ biết cậu sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.” Tô Hiểu Phi hơi phiền muộn: “Khi còn bé Đại Hoàng bị độc chết cậu cũng không bỏ qua, nhất định phải thay nó lấy lại công bằng, hơn nữa lại còn lại một người sống sờ sờ, lại còn là Du Thắng đã bên cậu năm năm.” 
“Tiểu Phi.” Thương Mẫn nhìn cô: “Tớ nói những lời này với cậu vì cậu là người bạn tớ tin tưởng nhất trên đời, tớ không muốn lừa gạt cậu nữa, cũng không muốn vì chuyện này mà chúng ta có hiểu lầm gì với nhau.” 
“Tớ biết.” Tô Huệ Phi nắm lấy tay cô cười. 
“Đã quyết định như vậy thì làm đi.” Cô kiên định nói: “Từ từ quay về Đạt Phan, tớ cùng bước lên con thuyền này với cậu. Chúng ta cùng lớn lên với nhau, không ai hiểu rõ cậu bằng tớ, cũng không có ai phù hợp hơn tớ làm đồng minh của cậu, cho nên chúng ta là một.” 
“Cậu cứ việc tiến về phía trước, mặc dù tớ hơi chậm, nhưng nhất định sẽ đuổi kịp cậu.” 
Thương Mẫn bị lời nói của Tô Huệ Phi làm cảm động ngấn nước mắt. Nhiều năm qua, người có thể luôn tin tưởng cô vô điều kiện cũng chỉ có Tô Huệ Phi. 
Hai người trò chuyện xong thì trời đã sập tối, ba mẹ Tô Huệ Phi giục cô về nhà, Thương Mẫn mới lưu luyến dẫn cô trở lại đại sảnh biệt thự. 
Mâu Nghiên và Lê Chuẩn vẫn giữ nguyên tư thế trước đó, TV được chuyển qua kênh thể thao, trong thùng rác đã có một đống vỏ trái cây. 
Nghe tiếng mở cửa, hai người không hẹn mà cùng nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-boss-ac-on/1384864/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.