Edit: Llia59
"Anh Phù Kiêu"
- ---------------------
Phù Kiêu tức giận cười lạnh, "Nhiêu Thanh Án, em đừng chọc anh tức giận."
"Anh cũng đừng chọc em tức giận, buông tay."
"Chọc em tức thì sao? Anh không buông."
"Vậy thì anh tự gánh chịu hậu quả!"
Phù Kiêu cảm thấy buồn cười, có hậu quả nào mà anh không gánh được, lại còn sợ con nhóc này — "Á ~ Em cắn anh?!"
"Có buông không?" Nhiêu Thanh Án cắn cánh tay anh, vẻ mặt hung hăng không chịu thua nói.
Phù Kiêu nắm lấy sau gáy cô, ý đồ muốn cô nhả ra, "Nhả ra."
Trái lại Nhiêu Thanh Án còn cứng đầu tăng thêm lực cắn.
"Em cắn đi, anh da dày thịt béo, còn sợ em cắn chết à." Phù Kiêu rũ mắt nhìn, con ngươi màu nâu mang theo chút bất đắc dĩ cùng chiều chuộng khó thấy được.
"Thanh Án, Viện Viện hỏi cô sao đi lâu vậy mà chưa quay lại." Bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói của Thạch Quyền.
Nhiêu Thanh Án và Phù Kiêu cùng nghiêng đầu ra nhìn, Thạch Quyền ngẩn người trong chốc lát, dường như đã hiểu ra gì đó, gật đầu, "Vậy cô đưa túi chườm nóng cho tôi đi."
Nhiêu Thanh Án cảm thấy có chút xấu hổ, nhả miệng ra, thừa cơ Phù Kiêu buông lỏng cảnh giác đẩy anh một cái, sau đó bước nhanh đến bên cạnh Thạch Quyền, "Tôi đi lên với anh."
Phù Kiêu vừa mới đi được hai bước, Nhiêu Thanh Án quay đầu lại chỉ tay vào Phù Kiêu tố cáo với Thạch Quyền: "Ông chủ Thạch, anh nhìn xem anh ấy muốn làm gì tôi kìa!"
Phù Kiêu, Thạch Quyền: "..."
Hai người liếc nhìn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-ban-trai-cu/956012/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.