Nhiêu Thanh Án ăn xong, giả vờ như khi nãy không xảy ra chuyện gì cả, mở to mắt chờ lệnh của kim chủ.
Không gian tầng hai rất lớn, phòng khách cũng rất lớn, nhìn qua giống như là rạp chiếu phim tư nhân, sofa cũng rất mềm mại, phía trước sofa có một cái tủ thấp, bên trên đặt một ít đồ ăn vặt, nền nhà trải thảm nhung, cách phía trước sofa mấy mét treo một tấm màn chiếu lớn.
Bầu không khí lúc này rất ấm áp, quả thật rất thích hợp để phát sinh cái gì đó... Nhiêu Thanh Án cắn cắn môi âm thầm nghĩ.
Phù Kiêu đi tới ngồi xuống, thấy Nhiêu Thanh Án còn ngây ngốc đứng đó, nói: "Đứng ngốc ở đó làm gì? Lại đây."
Nhiêu Thanh Án đi qua ngồi xuống, cách chỗ Phù Kiêu khoảng mét rưỡi.
"Em ngồi cách xa như vậy làm gì?" Phù Kiêu hỏi.
Quả nhiên kim chủ này không có ý định bỏ qua cho cô. Nhiêu Thanh Án nghĩ thầm.
Cô cắn răng, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Phù Kiêu.
Phù Kiêu cười cười, "Giống như tôi đang ép buộc mỹ nữ vậy. Nếu em không muốn thì cứ ngồi cách xa ra một chút."
Kim chủ mất hứng!!! Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Kim chủ mất hứng tài nguyên cũng sẽ mất theo!
Tai Nhiêu Thanh Án lập tức đỏ lên, cô đứng dậy ngồi lên đùi anh, ôm lấy cổ anh, nhăn nhó nói: "Như vậy... đã được chưa?"
Ánh mắt Phù Kiêu hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó tựa lưng vào sofa, nghiêng đầu cười nói: "Em tính ngồi như vậy xem phim sao? Như này có vẻ không thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-ban-trai-cu/238916/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.