Bạch Ôn Nhiên không ngờ rằng Cố Uyên lại thẳng thừng từ chối như vậy, càng không ngờ thái độ của hắn lại kiên quyết đến thế.
Nụ cười trên mặt bà có phần gượng gạo, quay sang nhìn Cố Thành. Cố Thành lại một lần nữa xin lỗi: "Đều tại bọn tôi, quên mất chuyện này."
Mẹ của Lâm tiểu thư chỉ mỉm cười, nâng chén trà: "Không sao cả, bọn tôi hiểu mà."
"Cố Uyên, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút nhé." Lâm tiểu thư chủ động đề nghị: "Nghe nói phong cảnh ven hồ rất đẹp."
Bạch Ôn Nhiên nhìn Cố Uyên: "Còn một tiếng nữa mới ăn tối, ra ngoài tản bộ một lúc cũng tốt."
"Được."
Lần này, Cố Uyên không từ chối, còn lịch sự nhắc Lâm tiểu thư mang thêm áo khoác cho ấm.
Bạch Ôn Nhiên và mẹ Lâm tiểu thư nhìn nhau cười. Mẹ cô nói: "Cố Uyên là một chàng trai tinh tế."
Trước khi rời đi, Cố Uyên dừng lại trước mặt Chu Trì Ngư. Cậu cố tình không nhìn hắn, chỉ cúi đầu buồn bã bóc hạt.
"Tiểu Ngư." Cố Uyên giúp cậu lấy áo khoác: "Đi tản bộ cùng anh nhé, lát nữa sẽ ăn ngon miệng hơn."
Chu Trì Ngư theo phản xạ nhìn quanh phòng khách, nơi các bậc trưởng bối đang ngồi. Còn chưa kịp nghĩ cách từ chối thì đã bị Cố Uyên quàng một chiếc khăn choàng dày quanh cổ.
Cố Uyên vẫn giữ vẻ bình thản, không bận tâm đến ánh mắt của mọi người.
Chỉ đến khi đã quấn cho Chu Trì Ngư kín mít như một bé chim cánh cụt, hắn mới hài lòng gật đầu: "Thưa các bác, chúng cháu xin phép đi dạo một lát."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680855/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.