Cố Uyên đưa Chu Trì Ngư về nhà trong đêm, hai người ngồi sát nhau trong xe. Cố Uyên cảm nhận được cảm xúc của Chu Trì Ngư có chút xao động, nhưng mỗi khi cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong veo ấy, hắn lại định hỏi mà rồi lại thôi.
Hắn có một linh cảm rằng Chu Trì Ngư có thể tự xử lý mọi chuyện ổn thỏa.
"Anh, em chuẩn bị hát bài tiếng Anh này trong vòng chung kết, em hát thử cho anh nghe được không?"
Cố Uyên cụp mi: "Là vinh hạnh của anh."
【I almost lost my mind】
Chu Trì Ngư có một chất giọng rất đặc biệt, ít nhất là với Cố Uyên. Âm cuối như được phủ một lớp kẹo bạc hà ngọt thanh, giữ lại sự dịu dàng, đồng thời có chút lạ lẫm dễ khiến người khác rung động.
Cố Uyên nghiêng đầu, ánh mắt dừng ở nốt ruồi đỏ sau tai Chu Trì Ngư. Ngực hắn vốn yên ổn giờ lại bị tiếng tim đập dồn dập lấp đầy.
Hắn đã bắt đầu yêu Chu Trì Ngư từ khi nào?
Có lẽ là từ lúc bị đưa sang Mỹ, trong những ngày đêm đau đớn khó chịu, hắn luôn nghe những đoạn ghi âm mà Chu Trì Ngư thu âm rồi để lại trên thú bông làm bạn với mình.
Cũng có thể là từ lúc nhận được những tấm bưu thiếp gửi từ Chu Trì Ngư, mỗi tấm đều là nỗi nhớ da diết.
Hắn biết bản thân yêu Chu Trì Ngư. Tình cảm giữa họ không chỉ là tình yêu, mà còn có cả tình thân, tình bạn – thậm chí còn vượt qua cả tình yêu thông thường.
Chu Trì Ngư rất tốt với hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680854/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.